Chương 8 > Đồng minh thực sự và cú đột phá

Sáng hôm sau, Tô Nhược giữ vững vẻ mặt hoảng loạn, đau khổ. Trạch Phong vẫn cố thao túng tâm lý cô bằng những lời lẽ cay nghiệt về “sự phản bội” mà hắn dựng nên. Hắn chưa phát đoạn clip, như muốn kéo dài màn tra tấn tinh thần. Tô Dao đứng cạnh, không quên thêm dầu vào lửa bằng ánh nhìn khinh bỉ và giọng điệu mỉa mai.

“Anh Phong, em thề em không biết gì cả! Em… em không thể nào làm chuyện đó!”

“Anh cứ phát đi! Để mọi người thấy em trong sạch!”

Tô Nhược không né tránh mà chủ động thách thức. Điều này khiến Trạch Phong thoáng bất ngờ.

Cuối cùng, hắn vẫn không dám phát clip công khai ở nhà. Hắn biết cô đã thay đổi. Hắn hạ giọng:

“Anh sẽ cho em một cơ hội cuối cùng. Hãy ký giấy chuyển nhượng nhà… và chúng ta sẽ quên mọi chuyện.”

“Không bao giờ.” – Tô Nhược đáp lại, ánh mắt rực lên sự kiên quyết.


Chiều hôm đó, cô hẹn gặp Hạ Vũ tại một quán cà phê yên tĩnh. Lần này, không còn giấu giếm nữa.

“Anh Hạ Vũ, em đã có đầy đủ bằng chứng.”

Cô rút chiếc điện thoại phụ ra, mở ổ đám mây bảo mật. Màn hình hiện lên:

  • Đoạn ghi âm Trạch Phong dụ dỗ cô ký giấy.
  • Clip ghi lại đêm hôm trước: Trạch Phong quay lại cảnh cô “bị chuốc thuốc” – nhưng lần này là diễn do chính cô đạo diễn.

Quan trọng hơn, đoạn ghi âm siêu nhỏ đã bắt trọn lời thì thầm mưu mô của Trạch PhongTô Dao:

“Tìm người đóng thế…”
“Nhớ quay rõ nét…”
“Thuốc chắc đủ mạnh chứ?”


Hạ Vũ xem xong, sắc mặt tối lại.

“Trời ạ… Đây không chỉ là lừa đảo chiếm đoạt tài sản.
Đây là xâm phạm nghiêm trọng. Có dấu hiệu của cưỡng hiếp, phát tán văn hóa phẩm đồi trụy.
Việc đột nhập nhà em – cũng là bằng chứng pháp lý rõ ràng.”


Tô Nhược đưa thêm:

  • Ảnh chụp giao dịch đáng ngờ giữa Tô Dao và tài khoản lạ.
  • Bản sao khoản nợ khổng lồ của Trạch Phong.
  • Thông tin về công ty “ma” và mảnh đất giá trị mà ba mẹ cô từng sở hữu.

“Em nghĩ, căn nhà chỉ là cái bề nổi. Chúng còn nhắm tới mảnh đất, thậm chí cả tài sản bí mật khác của ba mẹ em.”


Hạ Vũ ngẩng đầu, ánh mắt chắc nịch:

“Tô Nhược, em đã làm rất tốt. Với những chứng cứ này, chúng ta hoàn toàn có thể khởi kiện.
Anh sẽ giúp em chuẩn bị hồ sơ pháp lý vững chắc nhất.”

Ánh mắt anh không chỉ còn là sự chuyên nghiệp, mà là niềm tin tưởng tuyệt đối. Cô thấy trong đó có chút xót xa, xen lẫn ngưỡng mộ dành cho ý chí quật cường của cô.

“Anh sẽ đứng về phía em. Bất kể điều gì xảy ra.”


Một sự ấm áp lan tỏa nơi ngực trái Tô Nhược.
Cô biết – cuộc chiến này, cô không còn đơn độc.
Ngọn lửa trong cô không còn là hận thù mù quáng, mà đã biến thành ngọn đuốc soi đường.
Một cuộc chiến chính nghĩa, vì công lý, vì danh dự – sắp bắt đầu.