Chương 6 > Nút thắt cảm xúc

Cuộc điện thoại bất ngờ đêm hôm đó đã cắt đứt khoảnh khắc lãng mạn giữa Hoàng Minh và Ngọc Linh, để lại trong lòng cô một nỗi hụt hẫng khó tả. Minh sau đó đã đưa cô về, nhưng sự yên bình giữa họ đã bị phá vỡ. Linh tự hỏi, liệu cảm xúc của cô có phải là đơn phương, hay anh ta chỉ đang trêu đùa?


Những ngày sau đó, áp lực công việc của dự án với tập đoàn Alpha ngày càng lớn. Linh và Minh vẫn thường xuyên làm việc cùng nhau, nhưng không khí đã trở nên gượng gạo hơn.

Linh cố gắng giữ khoảng cách, nhưng ánh mắt anh ta vẫn không ngừng dõi theo cô, đầy phức tạp.


Giữa lúc đó, một nhân vật mới xuất hiện. Đó là An Hạ, Giám đốc truyền thông cấp cao của tập đoàn Alpha – người được cho là có mối quan hệ khá thân thiết với Hoàng Minh.

An Hạ là một người phụ nữ sắc sảo, xinh đẹp, với phong thái tự tin và có phần kiêu ngạo. Linh để ý thấy An Hạ luôn dành cho Minh những ánh mắt đặc biệt, và ngược lại, Minh cũng tỏ ra lịch thiệp hơn hẳn khi nói chuyện với cô ta.


Một buổi chiều, Linh đang chuẩn bị tài liệu thì nghe thấy tiếng xì xào của mấy đồng nghiệp nữ trong phòng:

– Nghe nói Hoàng Minh và An Hạ sắp đính hôn rồi đấy.
– Thật sao? Thảo nào thấy cô An Hạ cứ quấn quýt bên anh Minh suốt.
– Đúng là xứng đôi vừa lứa, cả hai vừa tài giỏi lại vừa môn đăng hộ đối.

Tim Linh như bị bóp nghẹt. “Đính hôn?” Cô cố gắng gạt bỏ những lời nói đó ra khỏi đầu, nhưng một cảm giác khó chịu và đau nhói vẫn âm ỉ trong lòng.


Ngày hôm sau, Linh đang đi lấy cà phê thì bất ngờ gặp An Hạ ở hành lang.

An Hạ nhìn Linh từ đầu đến chân, ánh mắt đánh giá đầy khinh miệt.

– Chào cô Ngọc Linh.
Nghe nói cô rất được Hoàng Minh ưu ái nhỉ? Luôn được đích thân anh ấy chỉ định đi công tác riêng, lại còn thân mật ở khách sạn nữa chứ.

Linh cứng người. Sao cô ta biết chuyện đó?

– Cô An Hạ nói gì vậy? Đó là công việc. – Linh cố giữ bình tĩnh, nhưng mặt đã đỏ bừng.

An Hạ khẽ cười, một nụ cười đầy hiểm độc.

– À, công việc sao?
Cô Linh à, cô bé ngây thơ như cô đừng nghĩ một đêm say hay vài lần đi công tác riêng có thể trói buộc được đàn ông đó.
Hoàng Minh ấy, anh ấy có cả một danh sách dài những cô gái “say rượu” đấy.
Cô chỉ là một trong số đó thôi! Với anh ấy, cô chỉ là một cuộc vui nhất thời, một trò tiêu khiển để giải tỏa căng thẳng thôi.
Anh ấy sắp đính hôn rồi – và cô dâu tương lai không ai khác ngoài tôi.


Những lời nói của An Hạ như những nhát dao đâm thẳng vào tim Linh.

“Trò tiêu khiển”, “cuộc vui”, “danh sách dài những cô gái say rượu”…

Tất cả những nghi ngờ, những nỗi sợ hãi bấy lâu nay bỗng trở thành sự thật cay đắng. Nước mắt cô chực trào ra.


Ngay sau đó, Hoàng Minh gọi Linh vào phòng họp riêng. Anh ta vừa nhận được một cuộc gọi từ An Hạ, biết chuyện đã xảy ra.

– Linh, em không sao chứ?
An Hạ đã nói gì với em?

Nhìn vẻ mặt “quan tâm” của anh ta, tất cả sự tổn thương và tức giận trong Linh bùng nổ.

– Anh còn hỏi tôi không sao ư?
Anh Minh, anh nghĩ tôi là loại người gì chứ?
Anh chỉ coi tôi là trò tiêu khiển thôi sao? Cái đêm đó, anh chỉ coi đó là một cuộc vui sao?!

Giọng Linh run run, nước mắt đã lăn dài trên má.

– Người ta nói anh sắp đính hôn với cô An Hạ rồi!
Vậy mà anh còn cố tình trêu chọc tôi, còn ép tôi đi công tác riêng…
Anh thật là đồ khốn nạn!

Trong cơn giận và tủi thân tột độ, Linh vung tay lên – một cái tát nhẹ nhưng đầy sức mạnh cảm xúc giáng xuống má Minh. Anh ta sững sờ, không kịp phản ứng.


– Ngọc Linh! Em bình tĩnh nghe anh nói đã! – Minh vội vàng nắm lấy tay Linh, ánh mắt đầy đau khổ và bất lực.
– Em đang hiểu lầm rồi! Chuyện đính hôn là hoàn toàn sai sự thật!
Anh… anh sẽ giải thích tất cả cho em!

Nhưng Linh không muốn nghe. Mọi lời giải thích lúc này đều trở nên vô nghĩa.

Nỗi đau và sự sỉ nhục đã che mờ lý trí cô.

– Buông ra!
Tôi không muốn nghe bất cứ điều gì từ anh nữa!
Anh cứ đi tìm “trò tiêu khiển” khác của anh đi!

Cô giằng tay ra khỏi nắm giữ của Minh, quay lưng chạy thẳng ra khỏi phòng họp, bỏ lại phía sau một Hoàng Minh đứng bất động – gương mặt in hằn dấu tay của cô, ánh mắt đầy thất vọng và đau đớn.