Physical Address
304 North Cardinal St.
Dorchester Center, MA 02124
Physical Address
304 North Cardinal St.
Dorchester Center, MA 02124
Sáng hôm sau, tôi tỉnh dậy, điện thoại rung liên tục. Tin nhắn của hắn:
“Ăn sáng chưa? Không ăn dễ xỉu lắm đó.”
“Ra ngoài nắng một lát đi, mặt bớt đần hơn đấy.”
“Miu hỏi em đi đâu, tôi nói là đi gặp chồng chưa cưới, con bé gật đầu luôn.”
…Tên điên này bị gì vậy? Mới hôm qua còn bảo không thích tôi.
Tôi gõ trả lời:
“Anh đang bị sốt đúng không?”
Hắn seen. Mười phút sau, gọi thẳng video.
Tôi mở camera. Mặt mộc, đầu bù tóc rối.
“Anh gọi làm gì?” – tôi nói nhỏ, sợ mẹ nghe thấy.
“Kiểm tra xem người yêu tôi có mọc sừng chưa.” – hắn thản nhiên.
Tôi nghẹn.
“Gì mà người yêu? Anh bị đập đầu à?”
“Ừ. Hôn miếng thạch xong, óc bị đường làm đơ luôn. Hỏi bác sĩ rồi, bảo chỉ khỏi khi… hôn tiếp.”
“Biến thái.”
Hắn cười, mắt híp lại như mèo ăn vụng no bụng.
Tôi cúp máy trước. Nhưng trong lòng thì… bay tít tận mây rồi.
Buổi chiều, tôi đi học về, hắn lại đến đón. Xe điện dừng trước cổng, tôi bước ra, thấy hắn đang đứng chờ, trên tay cầm một hộp gì đó.
“Gì đấy?” – tôi hỏi.
“Cơm tôi nấu.”
Tôi ngạc nhiên.
“Anh biết nấu cơm?”
“Không. Nhưng tôi biết đặt app rồi đổ sang hộp cơm cho giống.”
…
“Thế anh định tiếp cận tôi bằng cách lừa dối à?”
“Không. Tôi tiếp cận em bằng cách… đẹp trai.”
“…”
Tôi im lặng mở hộp cơm. Có hình trái tim nặn từ thịt bằm ở giữa.
Không biết là cảm động hay buồn cười nữa.
Tối, tôi đi với hắn đến công viên gần nhà.
Miu ngồi phía sau xe, kẹp giữa tôi và hắn.
“Chú ơi, chú là bạn trai của mẹ cháu hả?” – Miu hỏi.
Tôi xém rớt xuống xe.
Hắn gật đầu, không chút do dự:
“Ừ. Mẹ cháu còn chưa biết điều đó.”
Tôi búng vào lưng hắn một cái:
“Anh đừng dạy hư con nít.”
Miu ôm bụng cười.
“Tụi con biết hết rồi. Hôm qua mẹ ngủ cười hì hì như bị khùng.”
Tôi quê quá, muốn độn thổ.
Đến công viên, Miu chạy chơi. Tôi ngồi cạnh hắn trên ghế đá. Hắn quay sang:
“Giờ mình đang trong giai đoạn gì? Tìm hiểu hay cãi nhau hàng ngày?”
“Tạm gọi là… giai đoạn ‘thử lòng nhau’.”
“Thử lòng thì thử, nhưng đừng thử nhẫn nại. Anh ít lắm.”
“Không phải anh nói chịu đựng tôi quen rồi à?”
“Ờ, giờ chuyển qua nghiện rồi.”
Tôi bật cười, gối đầu lên vai hắn.
Trăng lên cao. Miu chạy về dúi vào tay tôi một viên kẹo.
“Mẹ ăn đi, đừng nhịn đói như hôm bữa nữa.”
Tôi nghẹn họng, quay sang hắn.
“Cái hôm đó, là anh thật sự đến đón tôi à?”
“Ừ.”
“Nhưng anh nói không thích tôi…”
“Ờ, tại lúc đó tôi sợ em từ chối.”
“Giờ không sợ nữa?”
“Không. Giờ em là người của tôi rồi.”
Tôi lắc đầu cười.
Bạn bè tôi hỏi:
“Cuối cùng mày cưa đổ hắn kiểu gì vậy?”
Tôi bảo:
“Tao không cưa. Tao đâm thẳng vào tim hắn luôn.”
Hắn nghe được, thì thầm vào tai tôi:
“Lần sau đâm nhớ đâm trúng miệng anh.”
…Tôi đập hắn một cái.
Nhưng tim tôi thì… đập cái rầm.