Physical Address
304 North Cardinal St.
Dorchester Center, MA 02124
Nội dung chương này đã bị khóa. Vui lòng bấm nút bên dưới để mở khóa và tiếp tục đọc.
🔓 Mở khóa nội dungNhững ngày sau đó, Tô Nhược sống trong một trạng thái cảnh giác cao độ.
Bên ngoài, cô vẫn là người vợ hiền lành, hơi ngây ngô của Trạch Phong, vẫn cười nói xã giao với Tô Dao.
Nhưng bên trong, tâm trí cô liên tục phân tích, đánh giá – như một thám tử đang lần theo dấu vết tội phạm.
Mỗi khi Trạch Phong hoặc Tô Dao vắng nhà, Tô Nhược lại lướt nhanh qua các phòng, tìm kiếm bất cứ manh mối nào.
Cô lục lọi ngăn kéo, kiểm tra lịch sử duyệt web, lướt qua các hóa đơn cũ.
Cô chú ý đến từng chi tiết nhỏ:
Những mảnh ghép rời rạc dần hiện lên, vẽ nên một bức tranh u ám hơn cả những gì cô từng biết:
Đây không chỉ là bồ bịch – mà là một liên minh tội phạm.
Một chiều mưa, khi cả hai đều vắng nhà, Tô Nhược ngồi trong phòng làm việc, gõ những dòng email thận trọng cho Hạ Vũ.
Cô không kể lể về “giấc mơ” hay “sự trở lại”, mà chỉ viết một cách chung chung:
“Anh Hạ Vũ, em đang gặp một số rắc rối phức tạp liên quan đến vấn đề tài sản và hôn nhân. Em cần một lời khuyên pháp lý từ người đáng tin cậy. Anh có thời gian không?”
Cô biết rõ con người Hạ Vũ – một chàng trai chính trực, từng âm thầm theo đuổi cô thời đại học.
Giờ đây, anh đang làm việc ở Sở Pháp Chế, vị trí đủ để hỗ trợ cô.
Cô không cầu xin.
Cô muốn thiết lập một mối quan hệ hợp tác, nơi cô cung cấp thông tin – và anh dùng chuyên môn để hỗ trợ.
Hạ Vũ phản hồi rất nhanh:
“Tô Nhược à? Đã lâu không liên lạc. Em cứ mô tả sơ bộ vấn đề qua email, anh sẽ xem xét. Nếu phức tạp, chúng ta có thể sắp xếp một buổi gặp mặt riêng tư.”
Tô Nhược cảm thấy nhẹ nhõm đôi chút.
Ít nhất, cô đã tìm được một đồng minh tiềm năng.
Những ngày tiếp theo, Tô Dao bắt đầu có những động thái thăm dò lộ liễu hơn.
Cô ta thường xuyên xuất hiện bên cạnh Tô Nhược, cố gắng bắt chuyện về những chủ đề như tiền bạc, kế hoạch tương lai, hoặc mối quan hệ vợ chồng.
“Chị thấy em với Trạch Phong tình cảm thế, chắc là anh ấy thương em lắm nhỉ? Chuyển nhà sang tên cả hai người thế này, đúng là tin tưởng tuyệt đối luôn!”
Tô Nhược chỉ cười nhẹ:
“Cũng phải xem xét kỹ chứ chị. Em thì em quý trọng tình cảm hơn tài sản. Mà nhà cửa, đất đai bây giờ phức tạp lắm. Làm gì cũng phải cẩn thận.”
Cô cố tình nhấn mạnh từ “cẩn thận”, nhìn thẳng vào mắt Tô Dao.
Ánh mắt Tô Dao thoáng sự khó chịu, nhưng cô ta nhanh chóng che giấu.
“Đúng rồi đó em. Cẩn thận vẫn hơn.”
Cô ta lảng sang chuyện khác – nhưng Tô Nhược biết, hạt giống nghi ngờ đã được gieo.
Buổi tối, khi cả hai đã ngủ say, Tô Nhược ngồi một mình trong phòng làm việc.
Cô mở máy tính, truy cập ổ đám mây bảo mật.
“Kế hoạch của chúng mày tưởng chừng hoàn hảo…”
“…Nhưng tao sẽ tìm ra từng lỗ hổng nhỏ nhất — và biến chúng thành vực sâu chôn vùi tụi mày.”
Một cuộc chiến ngầm đã bắt đầu.