Physical Address
304 North Cardinal St.
Dorchester Center, MA 02124
Physical Address
304 North Cardinal St.
Dorchester Center, MA 02124
Căn phòng ăn trở nên im ắng đến đáng sợ sau khi Tô Nhược rời đi.
Trạch Phong và Tô Dao vẫn ngồi đó như những bức tượng đá, khuôn mặt xám xịt, không còn chút máu.
Luật sư Vương, người đàn ông thường ngày điềm tĩnh và mưu lược, giờ cũng không giấu nổi vẻ bàng hoàng.
Hắn nhìn hai thân chủ của mình, rồi lắc đầu ngao ngán.
Hắn biết, với những bằng chứng Tô Nhược vừa tung ra, mọi thứ đã kết thúc.
Không lâu sau đó, Sở Pháp Chế và Văn phòng Công tố chính thức vào cuộc.
Dưới sự hỗ trợ của Hạ Vũ, hồ sơ vụ án được đẩy nhanh chóng.
Các đoạn ghi âm, video clip, tài chính bất minh, và bằng chứng đột nhập trái phép đều là chứng cứ không thể chối cãi.
Trạch Phong và Tô Dao tìm mọi cách để chối tội,
nhưng mỗi lời nói dối của chúng đều bị Tô Nhược và Hạ Vũ bác bỏ bằng chứng sắt đá.
Chúng quay sang đổ lỗi cho nhau, xé nát liên minh tội lỗi đã từng gắn kết.
Trạch Phong tố Tô Dao là kẻ chủ mưu,
Tô Dao lại khai rằng chính Trạch Phong đứng sau, đã hứa hẹn chia tiền sau khi chiếm được tài sản.
Sự đổ vỡ nội bộ này trở thành bằng chứng rõ ràng nhất cho công tố viên.
Phiên tòa xét xử được mở, thu hút sự chú ý của dư luận.
Tin tức vụ án lan truyền khắp nơi, đặc biệt là chi tiết về chuốc thuốc, quay clip, và chiếm đoạt tài sản người thân.
Hình ảnh Tô Nhược từ một nạn nhân bị khinh rẻ,
nay trở thành biểu tượng của sự kiên cường và đấu tranh cho công lý.
Căn nhà phố hai tầng cùng mảnh đất ngoại ô — tài sản bí mật cha mẹ Tô Nhược để lại,
được trả lại cho chủ nhân hợp pháp: Tô Nhược.
Sau phiên tòa, cuộc sống của Trạch Phong và Tô Dao hoàn toàn sụp đổ.
Hắn mất tất cả: sự nghiệp, danh dự, tự do.
Bạn bè, người thân đều quay lưng.
Tô Dao không chỉ mất hết mà còn đối mặt với sự khinh bỉ của dòng họ.
Mối quan hệ giữa chúng, vốn được xây bằng tham lam và dối trá,
giờ tan thành tro bụi, biến thành thù hận lẫn nhau.
Còn với Tô Nhược, chiến thắng không phải là sự hả hê,
mà là sự nhẹ nhõm tột cùng.
Cô đã đòi lại công bằng — cho bản thân và cho danh dự của cha mẹ.
Ngọn lửa báo thù trong tim cô không còn bùng cháy nữa,
mà đã biến thành sự thanh thản và bình yên.
Đứng trước căn nhà của mình,
Tô Nhược hít một hơi thật sâu.
Không còn là nơi của những ký ức kinh hoàng.
Giờ đây, nó lại là tổ ấm.
“Mọi chuyện đã kết thúc,” – cô thì thầm.
“Cô gái ngu ngốc đó đã chết rồi…
Nhưng Tô Nhược này — đã sống lại.“
Và cô biết,
cuộc đời mình giờ mới thật sự bắt đầu.