Chương 5 : Hợp đồng nguy hiểm

Sáng hôm sau, tôi vừa bước vào công ty đã thấy một phong bì trắng trên bàn.
Bên ngoài viết vỏn vẹn: “Điều khoản hợp tác”.

Tôi mở ra – bên trong là tờ giấy với mấy dòng chữ viết tay gọn gàng:

  1. Trong 3 tháng, đóng vai “bạn gái” của Tần Khinh Vũ trước mặt gia đình anh.
  2. Không được tiết lộ cho bất kỳ ai, kể cả đồng nghiệp.
  3. Khi cần, phải phối hợp “tình cảm công khai” để đạt hiệu ứng chân thật.

Ký tên: Tần Khinh Vũ.
Bên dưới còn có chỗ… ký tên cho “bạn gái”.

Tôi vừa định ném vào sọt rác thì bóng một người đổ xuống bàn.
Ngẩng đầu lên – là anh ta.

“Em chưa ký.” – Anh chống một tay lên bàn, cúi sát xuống.
Khoảng cách gần đến mức tôi ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt của nước hoa nam.

“Tôi chưa đồng ý.” – Tôi nghiêng người né.

Anh ta khẽ cười, rồi bất ngờ… lấy bút, giữ chặt tờ giấy, kéo tay tôi đặt lên bàn:
“Vậy thì để tôi coi như em ngầm đồng ý.”

Tôi giật tay lại: “Anh… bá đạo vừa thôi!”

“Không bá đạo thì sao giữ được em?” – Anh nói nhỏ, nhưng đủ để tim tôi lỡ một nhịp.


Buổi trưa, đang ngồi ăn thì Kỷ Dao chạy lại:
“Lan Lan! Tổng giám đốc mới mời cả phòng đi ăn tối! Cậu đi nhé?”

Tôi nghi hoặc – bình thường anh ta chẳng thèm tham gia mấy vụ này, sao hôm nay lại…

Quả nhiên, bữa tối vừa bắt đầu, Tần Khinh Vũ đã công khai kéo ghế sát tôi, tự tay gắp đồ ăn, còn rót nước:
“Bạn gái tôi kén ăn, mọi người thông cảm.”

Cả bàn sững lại.
Tôi đỏ bừng mặt, định phản bác thì anh đã nghiêng đầu, ghé sát như thì thầm nhưng đủ cho mọi người nghe:
“Em mà cãi… tối nay anh sẽ đưa em về nhà.”

Cả phòng “ồ” lên, tôi muốn độn thổ.


Tan tiệc, trên đường ra bãi xe, tôi gắt:
“Anh làm trò gì vậy?!”

Anh nhún vai, ánh mắt sáng lên dưới ánh đèn vàng:
“Tạo hiệu ứng thật, điều khoản số 3 mà em ký.”

“Tôi chưa ký!” – Tôi phản pháo.

Anh tiến lại một bước, khoảng cách chỉ còn nửa gang tay:
“Vậy ký đi… hoặc là tôi hôn em ngay ở đây.”

Tôi trừng mắt.
Tim đập loạn, nhưng miệng lại nghẹn.
Cuối cùng, tôi giật lấy tờ giấy trong tay anh, ký xoẹt một cái.

Anh mỉm cười hài lòng, lùi lại:
“Tốt. Từ giờ, em là của tôi… tạm thời.”