Chương 6 > Hé lộ bí mật, bằng chứng đầu tiên

Chiều hôm đó, Tô Nhược đến văn phòng của Hạ Vũ tại Sở Pháp Chế.

Ánh đèn huỳnh quang lạnh lẽo và không khí trang nghiêm nơi công sở hoàn toàn trái ngược với sự ngọt ngào giả tạo ở nhà cô. Hạ Vũ vẫn vậy – dáng thư sinh, ánh mắt cương nghị. Anh mời cô vào phòng riêng và đóng cửa cẩn thận.

“Em có chuyện gì cần anh giúp, Tô Nhược?” – giọng anh chuyên nghiệp nhưng vẫn ấm áp.

Tô Nhược hít sâu.

“Anh Hạ Vũ, em xin lỗi vì đã làm phiền. Chuyện này… rất nhạy cảm.”

Cô không kể lể quá nhiều, chỉ tập trung vào điều có thể chứng minh được.

“Em nghĩ chồng em, Trạch Phong, và chị họ em, Tô Dao, đang âm mưu chiếm đoạt căn nhà mà ba mẹ em để lại. Họ liên tục ép em ký giấy chuyển nhượng tài sản… nhưng em cảm thấy có điều gì đó không ổn.”


Cô đưa cho Hạ Vũ xem:

  • Ảnh chụp lén giấy chuyển nhượng.
  • Đoạn ghi âm Trạch Phong dụ dỗ bằng lời hứa du lịch châu Âu.

“Đây chỉ là phần nhỏ. Em còn nhiều ghi âm và dữ liệu hơn. Em tin họ đang cố gài bẫy em để chiếm nhà.”

Hạ Vũ im lặng nghe, gương mặt dần nghiêm trọng.

“Chứng cứ này chưa đủ mạnh. Chỉ mới mang tính suy đoán…”

“Em biết.” – Tô Nhược cắt lời – “Và đây là điều em muốn nhờ anh.”


Cô kể về căn hầm nhỏ dưới sàn phòng làm việc, thứ chỉ cô và ba mẹ biết.

“Ba từng nói, đó là nơi cất giữ những thứ quan trọng nhất của gia đình. Sau khi ba mẹ mất, em chưa từng đụng đến nó.”

Hạ Vũ sửng sốt:

“Một căn hầm bí mật?”

“Vâng. Em cần anh giúp tìm hiểu lịch sử căn nhà và những tài sản liên quan đến ba mẹ em. Em có cảm giác… Trạch Phong và Tô Dao không chỉ muốn căn nhà. Có điều gì đó lớn hơn đang bị giấu kín.”

Anh gật đầu:

“Được. Em cung cấp thông tin chi tiết về căn nhà, người thân, sổ đỏ nếu có. Anh sẽ tra lịch sử sở hữu, quy hoạch, các giao dịch cũ… Và nhớ – tuyệt đối không tự mở căn hầm khi chưa có anh đi cùng.”


Chiếc bẫy bắt đầu sập ngược

Trở về nhà, Tô Nhược bắt đầu thực hiện kế hoạch.

Cô tạo một file giả trên máy tính, đặt tên là:

Sổ tiết kiệm bí mật.doc

Cô cố tình mở sẵn file đó, rồi giả vờ đi tắm.


Đúng như dự đoán, khi cô bước ra, thấy Trạch Phong đang ngồi trước máy tính, mặt căng thẳng.

Hắn giật mình tắt màn hình.

“Anh làm gì đấy?” – cô hỏi, vẻ ngạc nhiên.

“À… anh chỉ kiểm tra xem em có quên tắt máy không thôi.” – hắn lắp bắp.

Tô Nhược bật cười.

“Anh chu đáo quá. Em còn tưởng anh xem trộm gì của em chứ.” – cô đùa, nhưng ánh mắt lướt nhanh qua màn hình.

Hắn đã mở đúng file bẫy.

Trong file đó, cô đã cài một đoạn mã theo dõi nhẹ, không gây hại, nhưng sẽ:

  • Gửi thông báo về email phụ của cô mỗi khi file được mở.
  • Ghi lại IP máy tính truy cập.

Một bằng chứng không thể chối cãi – Trạch Phong đã xâm phạm quyền riêng tư.


Tin từ quá khứ: bí mật của người cha

Tối hôm đó, Hạ Vũ gửi email:

“Anh đã tìm ra điều đáng ngờ. Ba của em từng sở hữu một mảnh đất ở ngoại ô – trước đây rẻ, giờ có dự án đô thị đi qua, giá trị tăng gấp 20 lần. Nguy hiểm hơn, mảnh đất đó đã được chuyển cho một công ty ‘ma’ trước khi ba mẹ em qua đời.”

“Có thể đây mới là mục tiêu thực sự. Anh đang tiếp tục điều tra chủ sở hữu công ty này và các giao dịch liên quan.”


Tô Nhược ngồi lặng trước màn hình máy tính.
Ngọn lửa trong lòng cô cháy bùng lên dữ dội.

Không chỉ là căn nhà.
Chúng còn muốn chiếm trọn toàn bộ gia sản của gia đình cô.

Trò chơi lật mặt đã bắt đầu.