Physical Address
304 North Cardinal St.
Dorchester Center, MA 02124
Physical Address
304 North Cardinal St.
Dorchester Center, MA 02124
Kể từ khi Tô Nhược khéo léo trì hoãn việc ký giấy tờ và bắt đầu những cuộc “điều tra ngầm”, không khí trong căn nhà phố hai tầng trở nên căng như dây đàn.
Trạch Phong và Tô Dao bắt đầu trao đổi với nhau bằng ánh mắt lén lút, những câu nói thì thầm mà Tô Nhược giả vờ không nghe thấy.
Một buổi sáng, khi Trạch Phong sửa soạn đi làm, hắn hỏi bất chợt:
“À này, em có thấy cái USB màu đen của anh đâu không? Anh nhớ là để trên bàn làm việc mà.”
Tim Tô Nhược khẽ hẫng một nhịp.
Đó chính là USB chứa tài liệu tài chính mờ ám mà cô đã bí mật sao chép và cất kỹ vài ngày trước.
“USB của anh hả? Em đâu có để ý. Hay anh để quên ở công ty?”
Cô đáp tự nhiên, gương mặt không chút sơ hở.
Trạch Phong nhìn cô chằm chằm.
Ánh mắt hắn lạnh, xuyên thấu. Nhưng sau cùng, hắn chỉ lẩm bẩm:
“Chắc thế…”
Sau đó, đến lượt Tô Dao thử thách trắng trợn hơn.
“Đi spa đi em, dạo này thấy em có vẻ hơi căng thẳng đấy.”
Tô Nhược biết rõ đây là một cái cớ để:
“Thôi chị ạ, em còn có việc cần làm ở nhà. Chị cứ đi đi nhé.”
Cô từ chối khéo – nhưng trong đầu đã lên kế hoạch phòng bị.
Khi cả Trạch Phong và Tô Dao rời khỏi nhà, Tô Nhược hành động ngay.
Cô bật camera an ninh bí mật đã gắn trên giá sách tuần trước – ngụy trang hoàn hảo.
Mười lăm phút sau, một chiếc xe màu đen dừng lại cách nhà vài căn.
Một người đàn ông lạ đội mũ lưỡi trai, đeo khẩu trang bước xuống.
Hắn không phá khóa – mà dùng chìa vạn năng mở cổng, rồi lặng lẽ vào nhà.
Tô Nhược nín thở theo dõi qua điện thoại.
Hắn đi thẳng vào phòng làm việc, lục tung ngăn kéo, kiểm tra cả những góc khuất nhất.
Hắn đang tìm thứ gì đó.
Có thể là USB. Có thể là tài liệu cô đã lấy.
Không còn nghi ngờ gì nữa – hắn được chỉ đạo từ Trạch Phong hoặc Tô Dao.
Cô lập tức lưu video lại, đặt tên:
“Kẻ_lạ_mặt_Ngày_Tháng_Năm.mp4”
Đây là bằng chứng sống về hành vi xâm nhập trái phép – một quân bài mạnh trong tay cô.
Sau đó, Tô Nhược liên lạc lại với Hạ Vũ.
Lần này, cô đi thẳng vào trọng tâm:
“Anh Hạ Vũ, em e là vấn đề của em phức tạp hơn em nghĩ. Em cần sự giúp đỡ chuyên nghiệp từ một người có kinh nghiệm pháp luật. Mình có thể gặp nhau trực tiếp không ạ?”
Hạ Vũ đáp lại nhanh chóng:
“Được thôi, Tô Nhược. Anh có một buổi họp ở Sở vào chiều nay. Em đến văn phòng anh lúc 4 giờ nhé. Chúng ta sẽ trao đổi kỹ hơn.”
Cuộc gặp này – sẽ là bước ngoặt.
Tô Nhược hiểu rõ: cô không thể một mình đối đầu hai kẻ cáo già.
Cô cần một đồng minh.
Một người đáng tin – và có năng lực thật sự.
Khi Trạch Phong trở về, hắn hỏi dò:
“Em ở nhà cả ngày à?”
“Vâng, em xem phim, rồi dọn dẹp nhà cửa. Nhà mình sạch sẽ hơn hẳn rồi đấy anh.”
Tô Nhược đáp, nở nụ cười rạng rỡ.
Nhưng trong lòng cô thì lạnh như băng:
“Nhà cửa sạch sẽ… và cả cái bẫy của chúng mày cũng sắp lộ rõ rồi.”
Cô biết:
Cuộc chiến – mới chỉ bắt đầu.